Tại sao cô gái 27 tuổi nằng nặc đòi lấy "anh yêu" 72 tuổi?

 Nhìn cậu bé mũm mĩm kháu, hớn hở ngồi trên lòng cụ ông râu tóc bạc phơ, người qua đường ai chẳng nghĩ họ là hai ông cháu. Nhưng kỳ thực, cụ chính là cha ruột của cậu nhóc con vừa tròn 1 tuổi này. 

 bất thần hơn nữa, mẹ bé, cũng chính là vợ ông cụ, kém chồng tới 45 tuổi. Bất chấp sự phản đối từ gia đình và những đàm tiếu đầy ác ý của cõi trần, họ vẫn đến với nhau bằng tình xót thương và lòng tin tưởng, bởi trái tim bao giờ cũng có lý lẽ riêng của nó.

 Ân nhân của gia đình 

Mối duyên lạ lùng của Trương Phượng với ông Văn Trường Lâm bắt đầu từ rất nhiều năm về trước, khi Phượng mới là cô bé chưa đầy 15 tuổi. Lúc đó, cha cô mắc bệnh rất nặng. Gia cảnh nghèo túng, cả nhà sống trông vào mảnh ruộng con con, đến miếng ăn còn chẳng đủ, nói gì đến chuyện mời thầy về chữa bệnh, mua thuốc. ghế gội đầu cho bé   tìm hiểu thêm 

Trương Phượng thương cha lắm, nhưng cô còn quá nhỏ để có thể xoay xoả kiếm tiền phụ giúp gia đình. Thêm nữa, bản thân Phượng từ khi sinh ra đã là đứa trẻ yếu ớt, hay ốm hay đau. Cô chẳng dám ước mong gì hơn là ngày nào đó, mình sẽ không còn là gánh nặng của mẹ cha nữa.

May sao lúc đó có ông Lâm cùng xã biết một tẹo về y thuật. Thương cho hoàn cảnh nhà họ Trương, ông tình nguyện giúp cha Phượng chữa bệnh miễn phí. Hồi ấy, ông Lâm đã 60 tuổi mà ngày nào cũng lặn lội đến tận nhà bệnh nhân. Đường xá thì chẳng quá xa xôi nhưng lại gập ghềnh khó đi, bởi vậy khôn cùng khó nhọc.

Hoàn cảnh ông Lâm cũng đâu phải sung sướng gì. Vợ mất sớm, để lại cho ông 4 đứa con thơ, 3 trai, 1 gái. Gần hết cuộc đời tần tảo gà trống nuôi con, đến khi chúng trưởng thành và có gia đình riêng thì chỉ còn ông sống lủi thủi một mình.

Thấy thế, gia đình Trương Phượng bèn dọn một căn phòng nhỏ cho ông Lâm ở lại luôn, vừa để ông tiện chăm nom người ốm, vừa có ngôn ngữ, tiếng cười của trẻ con xung quanh cho ông đỡ buồn. thùng gạo thông minh 

Năm tháng qua đi, ông Lâm gần như trở thành một thành viên trong gia đình Trương Phượng. Ông đâu có ăn không, ngồi dưng, bởi dù tuổi cao nhưng còn khỏe mạnh, nhanh nhẹn, ông thay người cha đau yếu của Phượng phụ trách hết việc nặng, việc nhẹ trong nhà. Không chỉ chăm nom cho ông Trương, ông Lâm còn chữa bệnh cho cả Phượng.

Ảnh cưới của cặp đôi U72- U27
Ảnh cưới của cặp đôi U72- U27

Trước, cô rất hay đau đầu, chóng mặt và ngay bị chuột rút. Nhờ có ông Lâm, sức khỏe của Phượng dần dần khá lên, những triệu chứng kia biến mất từ lúc nào không rõ. Chỉ có điều cha cô, vì bệnh tình quá nặng nên dù ông Lâm nạm khôn cùng, cũng chỉ có thể giúp cha Phượng cầm cự thêm được mấy năm.

Năm 2006, cha Trương Phượng mệnh chung, nhưng ông Lâm vẫn tiếp tục ở lại nhà họ Trương. Dẫu còn nhiều khó khăn, thiếu thốn nhưng họ chung sống hòa thuận và yêu nhau.

Thì giờ rảnh rỗi, ông Lâm dành hết cho Phượng, ân cần chăm chút và khuyên bảo cô. Với cô, ông vừa giống một người cha, lại vừa là người thầy và một người thân.

Phượng thấy gắn bó với ông Lâm lắm. Nhất là từ sau khi mẹ tái hôn, có gia đình mới thì tuồng như chỉ còn ông Lâm là chỗ dựa duy nhất của cô.

 27 tuổi lấy chồng U72 

Năm 2009, sức khỏe của Phượng dần ổn định thì gia đình bắt đầu giục cô đi lấy chồng. Lúc đó, Trương Phượng cũng đã 23, đâu còn trẻ trung gì nữa. Đến họ hàng, xóm thôn cũng thấy nóng ruột thay cho cô nên đua nhau mai mối hết đám nọ đến đám kia. Lạ một điều là Phượng cứ lần nữa, rồi kiếm cớ khước từ mãi.

Đến khi bị ép quá, cô mới cả quyết nếu phải lấy chồng thì chỉ chịu lấy… ông Lâm thôi. Ngày hôm ấy, Trương Phượng lấy hết gan dạ đến gõ cửa phòng ông Lâm, chính trực giãi bày: “Em muốn sống với ông, trông nom cho ông mãi mãi”.

Dĩ nhiên, ông Lâm không đồng ý bởi ông biết trong nhà, ngoài ngõ, khắp cái huyện cái xã này sẽ chẳng có ai ủng hộ chuyện đó cả. Thậm chí, nó sẽ trở nên trò cười để người ta đàm tiếu lúc trà dư tửu hậu. Thêm nữa, ông già rồi, ông sợ mình sẽ thành gánh nặng cho Phượng, khiến cô khổ cả đời.

Thế nên, ông Lâm quyết định đã đến lúc rời khỏi nhà họ Trương. Những tưởng chuyện đó sẽ làm Trương Phượng hồi tâm chuyển ý, nhưng không, cô gái trẻ vẫn nằng nặc đòi hôn phối với người đàn ông hơn mình đến 45 tuổi. &Ldquo;Đời này kiếp này, tôi chỉ tin một mình ông ấy. Chỉ có ở bên cạnh ông ấy mới cho tôi cảm giác an toàn và yên ổn”, cô khăng khăng nói.

Gia đình Phượng ra công cấm cản, mẹ cô khóc hết nước mắt nhưng cũng chẳng thể khiến cô chùn bước. Ông Lâm đi khỏi nhà cô rồi thì tự cô hành lí sang nhà ông ở, mặc nhân gian dè bỉu ra sao cũng được. Tình cảm của Trương Phượng khiến ông Lâm cảm động lắm.

Vả chăng, chính tay ông coi sóc từng ngày cho cô trưởng thành suốt bao lăm năm qua, làm sao có thể nói là ông Lâm không thương yêu cô, theo cách của riêng mình. Cơ sự đã đến nước này, thôi thì họ cứ chung sống như vợ chồng, được đến lúc nào hay lúc ấy.

Cụ Văn Trường Lâm hạnh phúc bên vợ và con trai
Cụ Văn Trường Lâm hạnh phúc bên vợ và con trai

Ông Lâm nghĩ thế, một phần cũng vì tự cho rằng mình tuổi cao, chẳng còn sống được bao lâu nữa, cứ chiều lòng Phượng 1-2 năm để đến lúc ông sang thế giới bên kia thì cô có thể yên lòng tục hôn.

Thế nhưng, cuộc sống vốn đầy những điều bất thần kỳ diệu mà thượng đế tặng thưởng cho con người. Năm 2012, Trương Phượng phát hiện ra mình đã có thai. Họ hàng, thôn xóm ai cũng khuyên cô bỏ đứa bé đi, vì cha nó đã quá già, làm sao có thể ở bên trông nom, nuôi nấng nó đến lúc trưởng thành.

Nhưng Phượng không có lẽ nào bằng lòng làm điều đó. Cô kiên quyết giữ lại cái thai. Tháng 12 năm ngoái, cô sinh hạ được một bé trai khôn xiết kháu khỉnh.

Thế là chẳng còn lý do gì để trì hoãn nữa, ngày 17/4/2013, cặp đôi cùng nhau đi đăng ký thành thân, cụ Văn Trường Lâm và cô Trương Phượng được chính thức nên vợ nên chồng. Thời khắc đó, chú rể đã 72 tuổi còn cô dâu mới vừa chạm ngưỡng 27 xuân xanh.

 Gia đình 3 đời nức tiếng Trung Quốc 

Đến huyện Ninh Hương, tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc, hỏi nhà cô Phượng, cụ Lâm thì không ai không biết. Gia đình 3 thế hệ lạ lùng này đang sống những ngày tháng yên ấm bên nhau. &Ldquo;Đây là quãng thời gian hạnh phúc nhất cuộc thế tôi”, cụ Lâm cười hết cỡ, khoe hàm răng đã rụng mất vài chiếc, nói.

Giờ thì việc duy nhất mà cụ bận tâm chính là làm sao cho mình thật khỏe mạnh, để có thể sống càng lâu càng tốt bên cạnh vợ con. Trương Phượng xẻn lẻn nói: “Chuyện của chúng tôi chẳng có gì lãng mạn cả. Song lãng mạn thì cũng có lấy ra mà ăn được đâu nào”.

Phượng cho biết, dẫu có chuyện gì xảy ra đi nữa, cô tự tin rằng mình có thể nuôi nấng con trai nên người. Tuy vậy, cô cũng không quá lo âu, vì dù chênh lệch đến 45 tuổi nhưng chồng cô chẳng bao giờ đau ốm và còn khỏe mạnh hơn cả cô. Hơn nữa, ở bên cạnh cô lúc nào cũng có gia đình 2 bên hết lòng giúp đỡ.

Nhìn cảnh vợ chồng, con cái họ đoàn viên bên nhau, chẳng ai nỡ chê cười hay nói những lời ác nghiệp nữa. Mẹ ruột của cô, người trước kia phản đối nhiều nhất, thì nay ngày nào cũng sang bế cháu giúp con gái và con rể. &Ldquo;Tôi can ngăn thì chúng cũng có thèm chừng như.

Giờ lại có đứa bé này rồi thì tôi còn nói gì được nữa. Thôi thì miễn chúng thấy vui là tôi cũng vui rồi”, bà san sớt. Về phần 4 người con lớn của ông Lâm thì rõ ràng là không thể hài lòng hơn được nữa vì giờ đây họ đã có thể hoàn toàn yên tâm rằng cha sẽ không phải sống cô đơn lúc tuổi già.

 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ông Chồng đi massage với gái, tôi cũng thử đi massage với giai

Các bí ẩn giúp bạn rèn giũa tính kỷ luật cho bé

Tại sao phải đánh bóng hạt gạo